Tạp chí Sông Hương - Số 161 (tháng 7)
"Trăng lạnh" - còn một chút tôi của Lê Ngã Lễ
10:40 | 28/08/2008
NGUYỄN THIỀN NGHIHai chữ "Trăng lạnh" trắng trên nền bìa màu lam do tác giả tự trình bày bềnh bồng một chút tôi bằng những bài thơ tự sự của mình.

Là một nhà giáo gắn bó đời mình suốt 35 năm trong sự nghiệp trồng người vì thế nhà thơ muốn đạt thành công lớn trong nghề nhưng chưa một lần nhận được sự hài lòng mà chỉ nhận được sự bải hoải đời người:
"Thâm canh trên cánh đồng chữ
Chưa một lần bội thu
Chữ đã phai sắc màu"

Quay lại tìm bóng trong trăng; trăng, rượu và bạn bè hoà nhập vào một. Mượn trăng làm thuyền đi truy gốc của đời, đi vào cõi lạ trong cuộc mộng du, chiêm bao chính trong chiêm bao. Chút tôi của Lê Ngã Lễ chỉ là ngọn gió giỡn trăng, mơ màng giữa cõi thực và ảo:
"Nghe tay nghiêng nón
Múc đầy bóng em"
"Vong ngôn lên hỏi thiền duyên
Thắp lên ngọn gió
Đưa thuyền trăng lay"
Chơi vơi giữa cuộc đời, đôi lúc anh dừng lại để tỉnh, quay quắt tìm lại mình và chợt không nhận ra mình. Cái chút tôi lạ lẫm lại xuất hiện.
"Đứng trước gương soi
Thấy mình lạ lẫm
...
Đứng trước bầu trời
Nhặt cõi mênh mông"

Để "lạ hoá chính mình" trong cuộc sống, nhận thức cái kiếp tầm gửi, tác giả như say như tỉnh. Tỉnh để "lạ với cốc rượu", say để tìm bóng dáng trẻ trung trong sáng tác.
"Để mong vắt kiệt
Thơ xanh với đời"
Bóng dáng trẻ trung ấy cũng có thể là hình ảnh một người con gái bắt gặp rồi gắn vào thơ của mình thật ấm cúng, hạnh phúc. Cái tôi tươi mát của tuổi hồi xuân(?) sống dậy tạo nên chất men say của đời.
"Em từ men rượu bước ra
Ngỡ như trăng với riêng ta
Tự tình"
Trở về với đêm yên tĩnh, ban ngày đối với anh lại là mộng, đêm lại là thực. Những phác hoạ thơ bây giờ mới hiện thực và đầy ắp nỗi nhớ "Để xe nỗi nhớ. Vào bờ mưa đêm". Cái tôi cô đơn lớn dậy để thấy:
"Chút đời chưa với kịp
Đã vuột khỏi tầm tay"
Còn một chút tôi của Lê Ngã Lễ nói về gia đình, bạn bè. Cuộc rong chơi đã chắp nối cho anh đôi cánh rộng để nhập vào thơ. Cùng bạn bè có lúc anh ngỡ:
"Phiêu diêu uống cạn nụ cười hoàng hôn"
Với con gái, anh lấy lời mẹ ru để chúc phúc:
"Giấc mơ ngủ lịm bên lời mẹ ru"
 Đọc "Trăng lạnh" tập thơ của Lê Ngã Lễ, chúng ta bắt gặp chính anh trong cuộc đời bằng thơ, bằng ngôn ngữ thật, đầy tình và cảm xúc. Đó cũng chính là đặc điểm của thơ anh.
N.T.N
(nguồn: TCSH số 161 - 07 - 2002)

Các bài mới
Đọc Lão Tử (28/08/2008)
Các bài đã đăng