Tạp chí Sông Hương - Số 265 (tháng 3)
Chùm thơ Phan Quỳnh Dao
08:13 | 13/04/2011
Thêm một biệt thơ hòa vào xu trào cách tân của Thơ Việt; Phan Quỳnh Dao với bút năng khỏe, cách lập ngôn ngoài khuôn cũ, thơ dòng nào cũng đầy ắp nỗi niềm trong tầng tầng suy tư... Chị vừa xuất bản tập thơ “Khuyết” cuối năm 2010 vừa rồi. Xin trân trọng giới thiệu.Đàn An Nguyên (gt)
Chùm thơ Phan Quỳnh Dao
Tập thơ "Khuyết" của Phan Quỳnh Dao - Ảnh: phongcachla.com

PHAN QUỲNH DAO

 


Sông chảy hương tràn


Nghiêng một dòng vỡ, xanh sông trôi
Cha đi từ độ sông lở sông bồi
Hương lên dâng trời, trái tim Hương chạm
Thơm vẫn tràn, Hương mở xa xôi*

Soi, ngàn năm cũ, đáy biếc long đen
Trưa Vĩ Dạ lá trúc in thềm
Con thuyền nhỏ, bến đời, múa tít tắp
Tôi bước qua ngày con nắng buồn tênh

Chạm ngực sông xanh, một vùng lặng lặng
Tôi ở đầu sông hay cuối sông
Ôi!
Khóc, thao láo chòm sao bằn bặt
Trăng qua đầu, sông chảy qua tôi

--------------
* Người Pháp gọi sông Hương là Rivière de Parfums (nghĩa là sông tràn hương thơm ngát)



Buổi chiều hòa âm

cung đô trưởng


Em không thể bước qua buổi chiều tiếng chuông
rụng nước mắt
ngọn lông măng vàng mượt
hoa cúc tháng ba, chiều nhiệt đới
những ma-na-canh khuôn sọ ngó nghiêng
nham thạch, triền vực đá, hứa hẹn những yên tĩnh

Có thể đã không cần một điểm hẹn, ly cà-phê
bún bò Huế, cơm tấm vỉa hè
chiều cứ phi vào vô sắc vô tướng
dự cảm bất định màu đen của đóa quỳnh
khói lam mây biếc cận thị nặng
mắt trổ cửa suy nghĩ

Anh nằm khoanh giữa bài thơ phát tiết trắng
đêm phẳng vừa trốn chạy vào vĩnh cửu
ngực em cất nỗi đau thủy tinh của giai điệu đá xù xì
khoái cảm mọc rêu xanh
em khuếch tán vào bất tận hệ số chia
tàn lửa
chén trà đắng xướng danh
húp cạn môi

Đã không còn cần
vòng tay của hòa âm cung đô trưởng
em tự biện bằng những bóng râm mặt nạ
một thứ tâm bệnh nồng nàn
lửu hiện hữu độ chín của lưỡi
đỏ hơn ngọn đèn hạt đỗ...


Điên trưa


Con nước đen xô dạt bóng vía
rũ rượi xõa tóc đen đẩy tôi về âm u
phố khát trưa hạ đỏ
những ngón gầy vốc xơ xác niềm tin
em hi ha cười khô nắng
mắt nhân gian chớp trắng xanh
hoài nghi
Thượng đế biến mất
Heideiger tồn sinh với mặc cả

Thời gian chảy qua kẽ tay
không phải ngày xưa không phải hôm nay
em trần trụi hỏi
mua gì
nhân phẩm, áo cơm, niềm tin, cứu rỗi
cây cong thành dấu lặng
nốt nhạc hóa gỗ đá vô tri

Máu loạn chảy & những di căn bất trị
thiếu nữ nhan sắc mắt lệ xanh khóc
tình phụ
vệt lõm hốc mắt
tim cành sâu rãnh nhăn nheo
ký ức phá sản hóa nỗi buồn thành quách
điên trưa.

(265/3-11)






Các bài mới
Nắng Ang co (18/04/2011)
Các bài đã đăng