Tạp chí Sông Hương - Số 370 (T.12-19)
Thơ Sông Hương 12-2019
09:20 | 31/12/2019

Nguyễn Đình Xuân - Đỗ Văn Xuân - Nguyễn Văn Song - Lê Quốc Hán - Phan Lệ Dung - Đào Đức Tuấn - Trần Hoàng Phố

Thơ Sông Hương 12-2019
Tác phẩm "Mưa" của HS Nguyễn Thanh Tùng

NGUYỄN ĐÌNH XUÂN

Trăng ở Trường Sa

Sóng biển cuộn trăng táp bờ
Lăn tăn vỏ sò, vỏ ốc
Đêm trăng như mơ
Gió xổ tung tóc rối.


Ở đảo không đêm tối
Sóng xanh dát vàng
Đảo tự vẽ mình
Giữa mênh mang


Đảo giữ vầng trăng giữa biển
Như ngôi sao trên nền cờ Tổ quốc
Vững vàng giữa trùng khơi.


Trăng đảo luôn sáng tỏ
Trái tim người lính luôn thức
Đôi mắt dõi chân trời
Dưới chòi canh
Giàn hoa mướp nở vàng
Lung linh dưới trăng.




ĐỖ VĂN XUÂN

Mùa gặt

Trời mờ sương giăng
Gà vang tiếng giục đàn sao giật mình chạy trốn*
Trái gấc mặt trời thẹn đỏ


Mẹ cầm liềm trăng ra cánh đồng thu
Mật nắng giát vàng sóng lúa
Thoăn thoắt liềm trăng mẹ cắt
Nắng hong trắng vệt muối loang
Áo mẹ!!!


Con ra đồng tìm về phía mẹ
Ngậy thơm muỗm nướng chớm mùa
Mót gié thóc vương gốc rạ
Vàng trĩu giọt thu


Mẹ gánh lúa về
Mắt dềnh sóng đọng phù sa ngọt lịm
Đòn gánh cong vít cầu vồng
Hình dung bát cơm sáng bừng môi cười con trẻ
Quên bộn bề giông bão sau lưng


Con ra sân hong khô giọt mồ hôi mặn đắng
Sàng sẩy những nỗi niềm
Giữ lại ký ức lúa vàng, lửa ấm cơm thơm


.........................................
(*) Ý thơ trong bài thơ “Ò ó o” của nhà thơ Trần Đăng Khoa




NGUYỄN VĂN SONG

Chiếc lá

Đêm qua bên ô cửa
Mềm gió và đẫm hương
Một chiếc lá ứa đỏ
Lặng lẽ dầm hơi sương


Lá hay là mắt nhớ
Tiếc những mùa đã xanh?
Lá hay là đốm lửa
Cháy cạn những ân tình?


Sáng nay ra ô cửa
Chiếc lá cũ đâu rồi
Nghe như lòng ứa đỏ
Cả một trời phai phôi.



Chín

Lá vàng chín gió thu êm
Dệt ngàn mảnh nhớ bên thềm đợi ai


Giọt sương chín nắng ban mai
Đậu hờ ngọn cỏ thơm ngoài bờ đê


Đồng làng chín những niềm quê
Mẹ cong lưng bóng ngả về hoàng hôn


Chùa làng chín những giọt chuông
Ni cô khép vạt áo buông nâu sồng


Con thuyền chín khói bờ sông
Có người đứng gọi rạc lòng đêm xưa


Nghe trong dầu dãi nắng mưa
Bao nhiêu hương sắc chín mùa nhân gian.




LÊ QUỐC HÁN

Xin

Cụ Tố Như ngủ đó
Cụ Uy Viễn nghỉ đây
chiều chớm thu trở gió
cách một làn hương bay

Người cạn dòng huyết lệ
khấp
thập loại chúng sinh
ưu: ba trăm năm lẻ
thêm ai khóc cùng mình

người nguyện trong trời đất
quyết chí lập công danh
sao lại mong kiếp khác
sẽ hóa thành thông xanh

tôi sinh linh bé nhỏ
giữa dòng đời nổi trôi
về đây xin phù hộ
mai ngày tìm thấy tôi



Tiếng hót

có thể đến từ núi cao rừng thẳm
đang lạc bầy khản giọng hót tìm nhau
có thể đến từ đồng hoang bãi vắng
véo von ca trước sự sống nhiệm mầu

dẫu đôi lần dính mũi tên hòn đạn
vẫn trong veo tiếng hót thuở ban đầu
trong hữu hạn gắng tìm ra vô hạn
để tình người chạm đến đáy thẳm sâu

rồi một mai héo trên cành cổ thụ
gửi lời ca trong tiếng lá xạc xào
xác tan biến dạt ra ngoài vũ trụ
hồn vẫn còn thánh thót hót trên cao




PHAN LỆ DUNG

Lời hẹn mùa thu

Mỗi khi cánh cửa mở ra
ánh nắng len vào phòng nhỏ
em nghiêng mình nhìn về phía ấy
nơi xa ấy có anh
những mùa hoa bâng khuâng nở muộn
anh nói sẽ về kịp mùa thu
mùa thu xứ Huế
Ở đó có người con gái mơ mòng
Chờ đêm về hốt ánh trăng vào giỏ
có giấc mơ biết nói nở tung trên môi người
trời mưa thu làm ướt lời hẹn thề cánh mỏng
em biết
trong mắt anh luôn in bóng người con gái ấy
dịu dàng
mong manh
nhớ thương vấn trong mái tóc


Bây giờ đã cuối thu
trời sắp mưa
những đám mây màu chàm úp mặt trôi về phía đồi xa
đàn én trên cao hối hả
từ biệt trời xanh
bay về biển
còn lại con đường
mang trên lưng vài chiếc lá vàng
lặng lẽ giấu điều bí mật
dưới cỏ may




ĐÀO ĐỨC TUẤN

Phố gió

mùa thu đang lắng nghe ai
một khắc chừa đông
không thể không ngáp lời
con đường tui
chiều đời vung dại


lá sấu khô chưa
hương sấu còn chua
hoa sữa có còn vương tóc em say rối


hà nậu mùa nào mơ màng
bãng lãng chút hồn tráng khí
kiêu sương ẩn nghĩa chợ chờ
tầm yêu ừ ứ


sẽ biết mọi điều hữu hạn
hỡi chông chênh
phố gió
bồng đào



Tin nhắn

đến một lúc nào đó tự hiểu cuộc đời
lầm thầm
trôi về hư ảo
phía trước xênh xang phía trước xềnh xàng
chưa nguôi khao khát
cháy bỏng không thôi chân lý đời mình
hy vọng như ánh huỳnh quang
con tim bột sáng
soi rọi nồng nàn những hốc rác tối tăm rêu mốc trong thinh
lung linh lúng láy
và thăm thản xanh cây cỏ dâng tràn




TRẦN HOÀNG PHỐ

Tưởng niệm một thi sĩ
                Tưởng nhớ thi sĩ Du Tử Lê

Hãy nói về trống vắng
Bên kia cõi trần này
Hãy nói về tĩnh lặng
Cái chết này mây bay


Hãy nói về ánh sáng
Hồn ta ở bên người
Khi ngày cuối cùng đến
Người chờ ta bên trời


Hãy nói về áng mây
Bay ngang bóng cuộc đời
Hãy nói về ảo ảnh
Vầng nguyệt quế ngậm ngùi


Hãy nói về thời gian
Lặng yên và tích tắc
Hãy nói về giấc mơ
Bên được mất kiếp người


Hãy nói về tình yêu
Khi đời muộn màng rồi
Hãy nói về hy vọng
Dù lòng này sầu đau


Hãy nói về bình minh
Dẫu khi ngày tàn rồi
Hãy nói về niềm tin
Dẫu bóng tối tràn đầy


(TCSH370/12-2019)




 

Các bài mới
Phượng hoàng (08/01/2020)
Các bài đã đăng