Thời sự Văn chương
Đắm say trong cõi đời
14:59 | 17/02/2021

Nhà thơ, nhà báo Vương Tâm vừa ra mắt tuyển “Thơ chọn Vương Tâm” (NXB Hội Nhà văn), với 180 bài thơ và một số bức tranh minh họa của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều.

Đắm say trong cõi đời

Đây là tuyển tập đầy đặn, đánh dấu 40 năm sáng tạo kể từ tập thơ đầu tiên “Đất rộng thời xanh”, xuất bản năm 1980 của ông. Tuyển thơ chia thành ba phần: “Nỗi đời còn xanh”, “Độc ẩm”, “Tiếng kèn cọng rơm”.

Ở phần “Nỗi đời còn xanh”, thơ ông tập trung vào thế sự, số phận con người, những trải nghiệm và suy tưởng về cuộc sống. Trong các bài “Một mình”, “Tự họa”, “Niệm khúc tháng sáu”, “Nỗi đời còn xanh” giống như một sự tổng kết, liên tưởng về không gian, thời gian hữu hạn của con người. Cái sự trôi đi của thời gian thật nghiệt ngã: “Có những lúc nhắm mắt lắng nghe/Thời gian trôi sần sùi giá cả/Với ta như cỏ cây hoa lá/Hồn nhiên và thanh thản mỉm cười”. Có lúc, nhà thơ như đứng trước gương soi mà không nhận ra mình, đành thốt lên: “Ông già ấy, chính là ta/Mới đây mười bảy nay đà bảy mươi”. Song với quả tim yêu đời, ông lại tự an ủi: “Tuổi già như có, như không/Trái tim vẫn trẻ tận cùng niềm vui”.

Phần “Độc ẩm”, chính là những áng thơ tình đầy da diết, nồng nhiệt và cũng có lúc đắng cay nghìn trùng. Đọc phần này, cảm tưởng Vương Tâm có khá nhiều mối tình thực. Đó có thể chỉ là sự lãng đãng với một nữ sinh trung học, như cơn mưa chiều hè bất chợt rồi vội tạnh mau. Đó cũng có thể là mối tình với một người cũng làm thơ, đằng đẵng như những cơn mưa xuân dài không ngớt, để những chồi xanh mơn mởn và hoa xuân khoe sắc. Trong thơ tình, Vương Tâm có nhiều lý giải về tình yêu đôi lứa, có những lý giải đi đến tận cùng và có thể cắt nghĩa. Cũng có những điều chẳng thể nào nói rõ ràng, thí dụ như bài “Cõi mơ”, ông viết: “Rằng em là một giấc mơ/Ngàn lau trắng muốt tràn bờ cỏ xanh/Anh bay trong nắng vô tình/Tìm đôi mắt biếc lung linh môi cười”…

Phần cuối, “Tiếng kèn cọng rơm” là thơ dành cho thiếu nhi, với cách dẫn dụ hồn nhiên, dí dỏm, cuốn hút. Đọc tuyển thơ, như thấy Vương Tâm đã chắt cả những đau khổ và hạnh phúc, những nụ cười và nước mắt, những thủy chung, bội phản, những thùy mị nết na và chua ngoa đanh đá… thành thơ. Theo dõi quá trình sáng tạo của Vương Tâm, bạn đọc nhận ra quá hai phần ba thơ ông là thơ tình. Thơ ông dù có bài thể hiện sự thất tình, song không quá bi lụy, sướt mướt. Những bài thơ ấy, có cái buồn như gió, nỗi nhớ như bão, đủ xoáy vào trái tim người đọc những run rẩy của mùa, xao xác của lá và ngọt ngào của nụ hôn.

Đọc “Tuyển thơ Vương Tâm” thấy tác giả là người chịu đi, chịu nghĩ, sáng tạo. Lúc nào cũng có cảm giác ông đang đắm say với cõi đời, cõi người và luôn nhiệt tình với cuộc sống. Trong quá trình sáng tạo, ông không ngừng tự học, trải nghiệm, quan sát và trăn trở. Nhờ thế thơ ông giàu sức sống.


Theo Nguyễn Văn Học - Thời Nay

 

 

Các bài mới
Các bài đã đăng