Văn
Vệt bùn sau lũ

NHIÊN NGHI

1.
Ban đầu nước từ con hói cạnh đường xóm dâng lên, men qua bậc cổng, vào sân, hiên, rồi len khe cửa vào nhà. Hai thằng nhìn nhau, không nói gì, mưa vẫn dội ràn rạt trên mái.

Cái chết của con Đốm

LÊ THỊ HOÀI NAM

Ngay từ sáng sớm, ông đã thấy lòng rộn lên một niềm vui. Ông cũng chẳng hiểu rõ niềm vui ấy từ đâu đến. Có thể đó là niềm vui của sự thanh thản?

Đợi đến mùa hoa phượng

NGUYỄN QUANG LẬP

Truyện ngắn dự thi 1993

Tiếng chim

NGUYỄN NGỌC LIỄN

Truyện ngắn dự thi 1993

(Trân trọng tặng chị Trương Thị Thu Cúc)

Lão Lùn thợ lặn

ĐẶNG VĂN SỬ

1.
Cả vạn đều ra sức tương cứu. Ấy mà, Tiến không được đi. Cậu bị mẹ mình cấm. Dì lặp đi lặp lại từ hôm qua đến giờ với một câu: “Mạ cấm con đi, con đi là hại ông ấy chớ không giúp chi. Tuyệt đối không được”.

Mây bay qua sườn núi nở đầy hoa

LÊ HÀ
   Tùy bút

Vạt mây bay qua đỉnh núi. Vạt mây bay ngang mái nhà. Vạt mây đi ra từ những rừng hoa mận trắng. Vạt mây là đà trôi trên cánh đồng hoa cải kề bên chân núi.

Chim bay về tổ

NGUYỄN HƯƠNG DUYÊN
(Lấy cảm hứng từ những câu chuyện có thật của trang Tuấn Vỹ kết nối yêu thương)

Cái nóng hầm hập dịu dần, từng đợt gió ngoài khơi chuyển từ trạng thái ràn rạt sang e ấp, nó khiến hơi nóng ngưng lại, bức bối rồi tan.

Lửa từ đường

DƯƠNG ĐÌNH LỘC

Làng có cái tên rất lạ và đẹp, Trầm Tử. Không biết ai đã đặt tên cho nó như vậy, chỉ biết rằng theo các cụ già trên dưới trăm tuổi trong làng vẫn thường kể.

Thái thú Nam Kha

LÝ CÔNG TÁ (Trung Quốc)

Hưởng Vu Phần là con sâu rượu. Tên anh ta lại là Phần - Phần có nghĩa là bã rượu. Rõ ràng cái tên đã nói ra quan niệm sống của anh ta và cũng biểu hiện cái tình cảnh bế tắc về sự sinh sống của anh ta.

Cỏ ướt miền sông Thơm

TRẦN BĂNG KHUÊ
                Bút ký

Ánh sáng liệu có phải là một hữu thể vô hình? Mọi thứ đều đã được sắp bày, được đấng tạo hóa thương ban đủ đầy những hình thể, dáng dấp, địa thế dù là sông núi hay vạn vật nhân sinh trong trời đất, vũ trụ vô cùng vô lượng này.

Lộng gió dòng Gianh

LÊ KHAI
   Tùy bút

Tôi thường nghĩ về sông Gianh quê tôi như một người hùng lưng dài vai rộng, gan góc và từng trải.

Quả chanh

Kajii Motojiro (1901 - 1932) sinh ra ở Osaka, là cây bút truyện ngắn với những sáng tác thấm đẫm chất thơ, được các nhà văn tên tuổi cùng thời như Kawabata Yasunari, Mishima Yukio đánh giá cao.

Nắng mặn

NGUYỄN HỒNG

Chớp chằng chịt phía đồi. Trời tối sầm đột ngột. Mây xám mây đen vần vũ như muốn nuốt chửng Đồng Lầm. Biện giục em về. Đôi bàn tay mòn vệt móng bấu chặt vào từng búi cỏ, ra sức vặn xoắn cho đến khi bật gốc. Biện van nài.

Mặt trăng của tinh cầu B612

ĐINH NGỌC TÂM

“Tinh cầu B612 có một vệ tinh lớn hơn chính nó nhiều lần. Nơi đó Hoàng Tử Bé chưa từng đặt chân đến, tôi gọi nó là mặt trăng của B612. Trên mặt trăng ấy có một thành phố hỗn độn. Trong thành phố hỗn độn có một ngôi nhà gạch đỏ. Trong ngôi nhà gạch đỏ có một cô bé tóc đen có lẽ không lớn hơn Hoàng Tử Bé là bao. Cô gái nhỏ không bao giờ ra khỏi ngôi nhà của mình, vì cô quá nhút nhát.”

Vẫn nắng ngoài hiên mơ

NHỤY NGUYÊN

Cái bóng liêu xiêu dưới ánh đèn cao áp vàng ệnh. Anh vuốt mặt, mặt xáp rạp bụi đường và hợm hĩnh. Sương rây trên tóc rít rát.

Đời người như cát

NGUYỄN KHOA DIỆU HÀ

1.
Mặt trời mùa hè như dội lửa xuống trảng cát, mới có chín, mười giờ sáng mà nắng nóng như rang. Cả một vùng cát trắng xóa im lìm. Cứ kiểu này kéo dài chừng tháng nữa thì lúa má, hoa màu nào mà chịu cho nổi. Đất cát như cũng khô kiệt rồi, hơi nóng từ trảng cát cứ phà vào mặt người ràn rạt.

Rồi Huế mùa mưa...

BẠCH DIỆP

        Tùy bút

Kiều ca nhi

DƯƠNG THỊ THANH TÂN

Ngày đầu tiên đặt chân vào Duyệt Thị Đường, trong đoàn ca nhân mới tuyển chọn, không ai là không có nét mặt căng thẳng, nhiều người có vẻ như hai bên chân mày đã dính sát cả lại, hai tay đặt trước bụng nắm chặt đến đỏ ửng, họ chẳng dám... thở mạnh. Riêng cô gái nhỏ bé ở cuối hàng, ca nhi họ Kiều, bước đi không hề khom lưng, cúi đầu.

Huyết sương

HỒ LOAN

Nàng chuốt lại tóc, ngắm mình qua chiếc gương khổng lồ biêng biếc, mặt gương phản chiếu vóc dáng tuyệt mĩ, bộ váy xanh điểm vài nốt đỏ tươi, xung quanh là các chấm trắng chạy đường tua rua dẫn xuống chân váy như dòng thác bạc, mềm mại, quặn xiết.

Người đọc Borges

NGUYỄN VĨNH NGUYÊN

Dịch giả của cuốn sách, theo những gì tôi dò tìm được, ông đã chết khi chưa kịp nhìn thấy dịch phẩm được in ra trong hình dạng một cuốn sách. Tuyển tập những bài thơ, tiểu luận, truyện ngắn của Borges, chúng nhanh chóng chìm vào khoảng mù tăm của thời kỳ ảm đạm đó.

Trang 1/83
12 3 4 5 ...83