| 
 Ươm mùa A Lưới
 Người chiến sỹ có đôi tay chắc như gọng kìm
 Tỉ mẩn đo mầm cây trong vườn ươm
 sau ngày sau tháng
 Trời xanh im
 Cái nắng cũng im
 Tôi bỗng ghét bước chân mình thậm thịch
 Tò mò phá giấc vườn ươm
 Người chiến sỹ nhìn tôi cười hiền
 Dãn ngoặc kép ngoặc đơn má sạm...
 
 Nụ cười hiền mầm giống hồng không hạt
 Di thực về vừa thoát lá non
 Thoát từ lo toan vùng đất chết
 nhuốm chất độc da cam,
 Thoát từ quan niệm bộ đội làm kinh tế
 “nước sông công lính”,
 Thoát từ ngậm ngùi mang danh kỹ sư trồng trọt
 chưa một mùa bình tâm gieo hạt,
 cùng nỗi niềm lăng lắc thương vợ nhớ con...
 như thế chẳng thể nào có chiếc hạt không chịu
 tách vỏ thành cây
 Như thế chẳng thể nào đôi chân tôi chịu đứng yên
 trước những hạt mầm
 như đàn chim quệt mỏ
 
 Quệt miết
 Vườn thơ.
 
 Con bọ lét
 
 Nép cuộng tàu chuối non
 Con bọ lét xanh màu ngọc
 Bất ngờ phóng ra nọc độc
 Chùn tay kẻ định hoang toàng,
 
 Hay gì dồn nhau tới chân tường
 Chúng ta sống tựa vào nhau
 Cần nhiều sẻ chia, thông cảm
 Nhưng cũng cần như bọ lét kia
 
 Tự tìm ra khả năng phòng vệ!
 
 Bằng tiếng nói
 Bằng sự hiểu biết
 Thế giới này thật lớn lao,
 ý chí con người thật vĩ đại
 nhưng quả tim cũng dễ dàng run rẩy
 Trước một lá non rũ xuống,
 Trước một âm thanh vừa cất lên
 nhoè đi tức tưởi,
 chưa kịp biết vì sao
 
 Không ít lầm tâm tư trễ nải
 Lại nhớ tàu chuối non con bọ lét nép mình...
 
 Tình thơ
 
 Cảm tạ Thắng và các bạn
 văn chương
 
 Hồng chúm nụ
 Bài thơ có tứ
 
 Này là ngày đến tuần
 Này là tháng đến năm
 Hồng mãn khai
 Sắc vàng lộng lẫy
 Tôn vinh phận đàn bà mười hai
 bến nước
 Bến trong lấp lánh cầu vồng
 Nao lòng cò con bến đục,
 
 Thơ như rễ cỏ gà bến nào
 cũng bám
 Tự biết xanh tươi
 Tín hiệu đầu tiến ném lên trời
 Thanh bình
 Mười hai bến nước...
 Kỷ niệm ngày vào Hội Nhà văn Việt , 29-1-2005
   
 (nguồn: TCSH số 195 - 05 - 2005)
 |