Thơ dịch
Trang thơ Hy Lạp
14:36 | 28/08/2023


Takít Vácvisiôtít - Côxtát Haridít - Côxtót Xteriôpulốt - Ghê-oóc-ghi Xê-phê-rít

Trang thơ Hy Lạp
Ảnh: wiki

TAKÍT VÁCVISIÔTÍT

Lời thuyết giáo chung

Chúng ta hãy yêu giọt nước đơn sơ.
Trái tim luôn kiêu hãnh của thân cây tốt tươi bị đn.
Công việc nhọc nhn của người tiều phu trong ngày hè nực nội.
Cánh chim bay mê say vút cao.
Tiếng cầm thú rên giờ hấp hối.
Cái nhìn sáng trong ci m.
Đôi mt ôm trọn khung trời.
Và có thể ngay ngày mai thôi
Mọi trẻ thơ con của người đời
Đều sẽ có những gương mặt sao lấp lánh.


CÔXTÁT HARIDÍT

Ở đâu đêm rình rập?

Em giấu tay đâu rồi? Đêm nào đã
Cướp giọng em? Nay em đến cùng anh
Mt tựa cửa sổ mở vào bóng tối,
Tay như thân cây bị đốn đi rồi
Và giọng nói quên bng cả mùa xuân.
Em lưu lạc những đâu? Nơi đâu đêm rình rập?
Cơn gió nào đã cướp
Năm tháng đời l ra
Em có thể dành cho anh hết?


CÔXTÓT XTERIÔPULỐT

Lặng yên

Rơi xuống đời chúng ta
bầu lặng yên đặc quánh
như lặng yên
sau tràng súng.

Bầu lặng yên vô tận.
Biết phải làm gì đây
đành đi lại từ đu
để ít ra còn sống sót.

Chúng ta thành một lũ lưu vong
ở ngay đây
trên quê kiểng chính mình
chỉ còn nghe thấy tiếng linh cẩu vn và chó sa-can gào thét.

Những người đánh trống không có trống.
Những người thổi kèn không có kèn.
Những người lính không có kiếm.

Nói
đó ít ra cũng là lối thoát


GHÊ-OÓC-GHI XÊ-PHÊ-RÍT

Chuyện kể

Anh y luôn luôn vừa đi vừa khóc
không ai biết vì sao

có thể bởi một tình yêu để mất
tình yêu đã từng khiến cả chúng ta khổ đau

trên bãi biển hè nhạc vang từ máy hát
Những người khác bận làm ăn
giấy tờ lũ con ngày một ln và các bà vợ
già đi một cách khó khăn

vậy mà mắt anh ấy luôn như hoa anh túc
như những mảnh mùa xuân

hai dòng suối mặn trong góc đôi mt ấy

Anh ấy đi bao nẻo đường không nghỉ
bước trên lưng mt đất bị chia cắt thành những hình vuông
cỗ máy của nỗi đau vô cùng

đến nỗi chẳng còn ý nghĩa

Ai đó nghe thấy
anh ấy thầm thì
kể về những tấm gương nứt của thời quá khứ xa xăm
không thể nào hàn gắn

Ai đó nghe thấy anh ấy kể về những giấc mơ
ảnh hình ác mộng

gương mặt đau đn của tình yêu

Chúng ta quen cảnh anh ấy bước đi lặng yên kiêu hãnh
nhưng anh ấy cứ khóc mãi không ngừng
như cây liễu b
ên sông bạn thấy
khi tỉnh dậy bất giác nặng n trong nhập nhoạng bình minh.

Chúng ta quen không bận tâm vì anh ấy
như một vật thoáng bay qua m
t ta nhìn
Tôi nói với các bạn về anh ấy b
i
tôi không thể tìm thấy được gì nữa cả
dù các bạn đ
ã quen dửng dưng trước mọi sự
Tôi xin được cúi đ
u

Hồng Thanh Quang dịch
(TCSH53/01&2-1993)

 

 

Các bài mới
Trang thơ Nabokov (14/06/2024)
Các bài đã đăng
Trang thơ da đen (30/08/2019)