Lục bát dự thi
Trang thơ lục bát dự thi 05-2011
14:10 | 30/05/2011
Mai Văn Hoan - Nguyễn Đăng Việt
Trang thơ lục bát dự thi 05-2011
Ảnh: internet
[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4

MAI VĂN HOAN


Những ngôi mộ vô danh


Anh nằm lại với làng buôn
Với nhà rông với suối nguồn Tây Nguyên
Anh nằm lại với cồng chiêng
Phơ phơ lau trắng dọc triền ba zan
Anh nằm lại giữa nghĩa trang?
Giữa thung sâu? Giữa đại ngàn thẳm xanh?

Muôn nghìn ngôi mộ vô danh
Thịt xương hóa đất, tên thành khói sương

Anh khắc khoải nhớ quê hương
Nhớ cha mẹ, nhớ mái trường thân yêu
Nhớ người tặng chiếc khăn thêu
Nhớ bờ tre, nhớ cánh diều tuổi thơ…

Cây dừa trên bến sông xưa
Trải bao mưa nắng vẫn chờ đợi anh!


Ước gì…


Ước gì trời đất xoay vần
Tôi và em được một lần gặp nhau!
Ước gì hai nửa khổ đau
Bỗng nhiên ghép lại thành câu thơ buồn!
Ước gì hai khối cô đơn
Chạm nhau nồng ấm nụ hôn nhớ đời
Nước mắt cùng với nụ cười
Đắng cay cùng với ngọt bùi... hòa chung!

Bây chừ cách núi, cách sông
Nhớ nhau chỉ thấy mênh mông: biển, trời…
Em một nơi, tôi một nơi
Núi sông đồng vọng những lời nước non…

Mai sau thân xác vùi chôn
Vẫn còn hai mảnh linh hồn... tìm nhau!


Trở lại Nam Đông


Tạm xa chen chúc thị thành
Tôi về thăm lại đất lành Nam Đông!

Rượu cần uống giữa nhà rông
Vầng trăng như chiếc chiêng đồng nhô lên
Ngỡ đang lạc chốn thần tiên
Bao nhiêu bực bội, ưu phiền… tiêu tan
Trời cho một trận mưa ngàn
Rừng càng thêm sạch, suối càng thêm trong
Đường làng dạo bước thong dong
Ngắm bông hoa núi thấy lòng thảnh thơi
Hiên trăng thư thả ngồi chơi
Nhởn nha một chiếc lá rơi sau vườn...

Ngày mai về lại phố phường
Hồn như mây trắng còn vương lưng đèo...




NGUYỄN ĐĂNG VIỆT


Nhớ về Truông Bồn


Ngày xuân lại tìm thăm em
Đồi cao vẫn gió mua sim vỗ về.

Khói trầm nghi ngút lòng khe
Tượng đài, bia đá hoe hoe nắng chiều.

Lửa bom đốt cỏ cháy thiêu
Bạch đàn ứa máu tiêu điều ngổn ngang.

Mặc pháo sáng, mặc mưa chan
Hố sâu san phẳng cho ngàn xe qua.

Em tôi áo trắng giăng hoa
Cọc tiêu sống dẫn xe ra chiến trường.

Mẹ ơi! bữa ấy đầu đông
Sáng ra bom giặc dội không thấy đường...

Đành con, thôi gặp người thương
Đành con, thôi học lớp trường ước mơ.

Đành thôi, lỗi hẹn duyên xưa
Đành xưa với cỏ nắng mưa Truông Bồn.

Đành con, níu giữa tuyến đường!
Trập trùng áo trắng thông luồng xe đi

Rừng sâu xe chạy rầm rì
Sương khuya lạnh lá Từ Quy gọi về.


Suối xưa


Tóc em xanh tóc anh xanh
Cái ngày đỏ má chín vành môi thơ
Trong veo nước con suối mơ
Tửng tưng tắm với í ơ, gió trời.

Nắng cay mắt ướt, nắng cười
Cho nhau hòn cuội chẳng lời hòn chi
Tuổi hoa thoắt đến rồi đi
Nắng mưa ong bướm còn khi tìm về

Ruổi rong bao bước sơn khê
Còn không trường cũ, cây si đầu làng
Quê hương về lại ngỡ ngàng
Tóc sương người lính cũ càng suối ơi!

Nhớ người, tôi lại tìm tôi
Bao kỷ niệm cứ tuột trôi theo dòng
Chỉ còn lại bến rêu phong
Lêu bêu sỏi thuở đục trong cạn dần.

Trắng phơ lau sậy ngập tràn
Lấn chen tôi
giữa suối đàn hoang vu


Ù à ù ập


Ù à, ù ập, lưng trâu
Đỏ đen sấp ngửa nông sâu mỏng dày.
Ù à, ù ập trên tay
Củ khoai, hạt thóc níu ngày trong mâm.
Ù à, ù ập thiện tâm
Ma vương, Thượng đế mấy lần tìm nhau?
Ù à, ù ập đã lâu
Gầy hao rơm rạ cọng rau ông bà.
Ù à, ù ập trưa qua
Suối khô khát nước, rừng già khát cây.
Ù à, ù ập cù quây
Được thua hồn trẻ thơ ngây niệm cầu.
Ù à, bắt ngón tay chầu
Cánh chuồn chuồn mỏng, vó câu đá sừng.

(267/5-11)







Các bài mới
Các bài đã đăng